"Ơ, hà xử nhân gia?" Triệu Ninh Hương nhảy cà tưng đến chỗ bức họa bên cạnh Kiều Tử Huyên, nghiêng đầu nhìn bức họa trên bàn, "Hà xử nhân gia? Bức họa thật đẹp, anh Tử Huyên, bức vẽ này của anh, cho em được không?" Triệu Chu bất đắc dĩ thở dài, kéo Triệu Ninh Hương lại nói: "Hương nhi đừng làm ồn, bức họa này anh Tử Huyên của con đã tặng chị Tần Mạt rồi, sao có thể cho con nữa." "Cho chị này á!" Mắt Triệu Ninh Hương mở to nhìn chằm chằm Tần Mạt, hừ nhẹ nói: "Sao lại có thể cho chị ta? Chị ta biết gì chứ? Anh Tử Huyên, tranh của anh không phải so được với vàng ngọc à, lại hiếm khi cho người khác? Sao lại cho chị ta?" Nói xong, Triệu Ninh Hương lại hất tay Triệu Chu ra, chạy đến trước mặt Tần Mạt, sau đó ngẩng đầu, phồng hai má, vẻ mặt khiêu khích nhìn nàng.
Triệu Chu ngược lại không vội, tuy Triệu Ninh Hương thất lễ khiến ông cảm thấy khó chịu, nhưng ông cũng muốn xem Tần Mạt ứng phó với cái phiền toái nhỏ này thế nào.
Về phần tính tình Triệu Ninh Hương, không phải ông nói vài lời là có thể đổi được.
Tần Mạt c1;i nhạt, căn bản không để ý đến con nhóc này.
Nàng nhẹ nhàng đặt bức “Hà xử nhân gia” lên bàn, nhìn nét mực trên đó, rồi khẽ cuốn lại, sau đó hỏi Triệu Chu: "Chu gia gia, ở Thiệu Thành có cửa hàng nào trang trí chữ không?" Triệu Chu cười cười, đứa bé Tần Mạt này không hề so đo với người ta, nhưng bụng dạ thì cũng không phải tốt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617861/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.