Khi Tần Mạt và Phương Triệt về lại tới trường, lớp tự học cũng sắp tan rồi.
Dưới ánh đèn, Tần Mạt mới nhận thấy dáng vẻ chật vật của Phương Triệt, hóa ra lại có thêm vài phần khôi hài.
Trên quần bò của hắn dính đầy bùn và từng ô bẩn, trên cánh tay có vài chỗ bị xước da, bàn tay thì càng đen lại do bụi bẩn.
“Đây không phải là da khỉ sao!” Tần Mạt cười giễu cợt chỉ vào Phương Triệt, cực kỳ kiêu ngạo nói: “Sao cậu nghĩ lâu thế? Anh bạn nhỏ, nói cho cậu biết bình thường muốn ít bất lương đi, thì đọc nhiều sách vào, xem đi xem đi, giờ mất mặt chưa kìa!” Nàng đắc ý vạn phần, đồng thời cảm thấy cuối cùng mình đã tìm được một đề tài để đả kích Phương Triệt.
Mắt Phương Triệt tối lại dưới ánh đèn, hắn nghiêng đầu, lại duỗi tay ra, lấy lòng bàn tay khẽ vuốt qua gương mặt Tần Mạt, sau đó hừ nhẹ nói: “Cô tốt hơn tôi ở chỗ nào! Nhìn cái mặt bẩn của cô này!” Tần Mạt sửng sốt một chút mới phản ứng kịp, bàn tay đen sì của tên nhóc này quẹt qua mặt nàng, nàng chưa bị bẩn thì giờ cũng đã bị ô uế! Nhưng Phương Triệt đã cầm theo một túm cành hồng, xoay người ngẩng đầu nghênh ngang mà đi, từ đầu đã không cho Tần Mạt cơ hội Với sự kiện trốn học lần này của Tần Mạt, các cô gái nhà F phòng 506 tuy không nhiều lời, nhưng có thể thấy được, từ ngày đó về sau, tình bạn các nàng tạo nên đã âm thầm tan vỡ.
Khương Phượng ngày càng khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617856/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.