"Lớp 19, lại lần nữa! Lại lần nữa, lớp 19!" Dưới ánh đèn đủ loại màu sắc, tâm tình háo hức của tất cả học sinh và huấn luyện viên dâng trào lên, vừa rồi rống to mà mãnh liệt như thế chính là liên quân mười chín lớp, hiện đang hợp sức công kích lớp còn lại.
Nhìn tư thế của họ, giống như không khiến lớp 19 chịu phục thì quyết sẽ không từ bỏ.
"Một hai! Nhanh nhanh! Một hai ba! Nhanh nhanh nào! Một hai ba bốn năm! Chúng ta chờ đợi thật vất vả!" Các đại đội khác cũng cùng nhau rống to.
Tôn Hồng Ninh nhấc cái loa lớn, đi đi lại lại giữa khe hở của các tiểu đội, vừa đi vừa kích động: “Các chàng trai cô gái, ngày hôm nay lớp 19 quá kiêu ngạo, các em có phục không?” "Không phục!" Mọi người hét to.
"Lớp 19, bị nhiều anh chị em hợp nhau ức hiếp, các em có phục không?” "Không phục!" Người ở lớp 19 càng xé cổ họng hô to giọng.
Quân số của họ đúng là ít hơn đối phương đến mười mấy lần, muốn không bị chặn khí thế lại thì chỉ có nhiệt tình hét to, lại hét to Huấn luyện viên bên liên quân không kìm nén được nữa, hắn bỗng nhảy khỏi chỗ ngồi, chạy nhanh đến chỗ Tôn Hồng Ninh, đoạt lấy cái loa lớn trên tay ông, đi đầu nói: “Lớp 19, không có dũng khí! Hát cũng không dám hát!” “Lớp 19, còn không hát, rốt cuộc chịu hát hay không?” phe liên quân đồng loạt hô theo.
Gương mặt búp bê của Chu Nguyên gấp đến mức lông mày dựng đứng lên, hắn chạy đến bên cạnh đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617850/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.