Tiệc tạ ơn thầy ngày đó,cực kỳ náo nhiệt.
Thông gia, bạn bè, lãnhđạo, thầy giáo, từng lớp từng lớp hướng về phía Tần Bái Tường mời rượu, khenngợi ông biết dạy con. Có thể làm cha của thủ khoa thành phố mà tổ chức tiệc tạơn thầy là kiêu ngạo của Tần Bái Đường, ông khác hẳn vẻ chững chạc ngày thường,uống đến đỏ bừng cả mặt.
Hôm đó Tần Mạt lại nghỉngơi, cùng Tần Vân Chí ngồi ở bàn chiếu dưới. Một bàn này toàn những đứa trẻ điđến cùng khách, trong đó có một người Tần Vân Chí quen biết, hai đứa trẻ làm ầmĩ cả bàn cơm.
Bên trái Tần Mạt là mộtcô bé tóc ngắn khoảng mười lăm mười sáu tuổi, bộ dáng của cô bé thập phần nhẹnhàng khoan khoái, mắt rất to, làn môi hơi dày, nhìn qua non mềm như nước. Nàngmặc một chiếc váy hồng liền thân, từ bộ ngực nhỏ bé trở xuống, chiếc váy tỏa ranhư hoa sen, làn váy vừa chấm đến đầu gối, khiến cả người nàng nhìn xinh đẹp màkhông mất đi vẻ hoạt bát của yêu tinh hoa sen.
Trên đời này mỹ nữ chẳngthiếu, đáng tiếc hết lần này đến lần khác khước từ Tần Mạt. Tần đại công tửđáng thương chỉ có thể âm thầm nuốt chua xót xuống, mỹ nữ không thuộc về nàng,nàng cũng không thuộc về mỹ nữ, cuộc đời này thật đúng là một chuỗi bi kịch….
Cơm ăn được một nửa, mộtbé trai cao gầy tong teo đeo kính mắt ngồi đối diện hơi nghiêng người qua lấynước chanh chỗ cô bé hoa sen, vì Tần Mạt hơi nghiêng đầu, nên bắt gặp mặt nàngmang theo vài phần do dự, mà bàn tay nâng cái cốc lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617831/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.