Bữa trưa ăn tại một nhà hàng cơm tây gần công ty, trên menu toàn thịt bò thịt cừu khiến Mông Manh hoa cả mắt, cậu đối diện menu nửa ngày cũng không biết nên gọi cái gì, cuối cùng sợ dọa người cậu đành lung tung chọn phần cơm giống Niếp Gia Lập. Trước lúc ăn cơm là uống canh nóng, Mông Manh vừa dùng cái miệng nhỏ uống, vừa nghe Mạc Vịnh Hân báo cáo công việc với Niếp Gia Lập, cảm khái hai người này công tác cuồng, ngay cả ăn cơm cũng không buông tha. Nhưng mà hai người mặt ngoài nghiêm túc thảo luận công việc trên thực tế đang nghĩ gì? Niếp Gia Lập vẫn chú ý nhất cử nhất động của Mông Manh, Mông Manh ăn canh có thói quen cắn thìa nuốt canh xuống, thỉnh thoảng còn đẩy ra. Đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm môi, vừa đáng yêu vừa khiêu khích, khiến Niếp Gia Lập luôn theo con đường cấm dục hầu kết nhấp nhô. Mạc Vịnh Hân cũng muốn xem tiểu manh thụ ăn cơm hấp dẫn thế nào, đáng tiếc lão đại thỉnh thoảng phóng nhãn đao mang theo cảnh cáo làm nàng đành phải từ bỏ, thật sự là keo kiệt, ngay cả xem đều không cho!
Món chính vừa lên Mông Manh liền choáng váng, nếu là bò bí-tết còn đỡ, ít nhất cậu biết cắt, nhưng sao là sườn cừu! Có xương lại không trật tự, bảo cậu ăn thế nào a! Mông Manh rối rắm, ngẩng đầu nhìn trộm hai người kia một cái, Mạc Vịnh Hân gọi món bò bí-tết, người ta đã tao nhã cắt từng khối từng khối ăn; lại nhìn băng sơn lão đại, cùng sườn cừu giống mình, động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-thu/3202549/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.