“Không thể nào! Tại sao huynh phải hại ta?” – Tiểu Thiên xua tay. Rõ ràng hắn vẫn không muốn cho nàng theo, nói như vậy để nàng sợ hãi mà tránh hắn ra à? Dùng đầu gối nghĩ cũng biết nàng so với hắn chỉ hơn về nhan sắc, tất cả mọi thứ còn lại đều kém hắn, hắn muốn hại nàng cũng không có động cơ. Còn làm ra vẻ mặt nghiêm trọng, nàng mới không dễ bị hắn lừa.
Tiểu Thiên để tay lên ngực, mắt long lanh nói tiếp: “Ta tin tưởng huynh nên mới quyết định bám theo huynh mà”.
“Tin?” – Thần Vũ nhấn giọng, mâu quang không chớp nhìn chằm chằm vào Tiểu Thiên – “Chỉ gặp nhau một lần liền tin, ta nên nói đệ ngốc hay là ngây thơ?”
Ngốc? Ngây thơ? Bổn cô nương ta thông minh đệ nhất nhá. Dù huynh có muốn dùng cách gì để từ chối thì ta cũng nhất quyết bám lấy huynh.
“Huynh muốn nói thế nào cũng được, ta chỉ muốn theo huynh đến kinh thành” – Tiểu Thiên ngồi xuống ghế cạnh bàn, vươn tay lấy chùm nho bứt ăn.
Nạp được chút năng lượng nàng lại nhìn qua Thần Vũ, tiếp tục bài thuyết trình: “Huynh giàu như thế, thêm ta cũng chẳng thiệt hại gì to lớn. Hơn nữa sau này ta có nhiều tiền sẽ hoàn trả toàn bộ chi phí cho huynh, đảm bảo không thiếu một đồng. Ngoài ra còn có thể giúp huynh tìm kiếm thông tin về Huyết thạch. Con người ta ưu điểm chính là không có khuyết điểm, khuyết điểm chính là chỉ có ưu điểm, đưa ta theo, không chừng huynh lại có nhiều phúc khí”
Thấy Thần Vũ vẫn không động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-hoang-hau-cua-chang/64815/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.