Hắc y nhân đang quỳ bên dưới nghe âm thanh từ phía trên ập đến liền vội vàng cúi sát đất:
“Thuộc hạ đáng chết!”
Nam nhân nhàn nhạt cười rồi phẩy tay: “Ra ngoài! Trượng hình năm mươi!”.
Kẻ kia có chút không tin, đầu rụt rè ngẩng lên: “Giáo chủ!”
“Lần sau không hoàn thành thì tự mình kết liễu đi” – Nam nhân lại thong thả phun ra một câu.
“Đạ tạ giáo chủ không giết” – Hắc y nhân dập đầu thở nhẹ, nhanh chóng rời khỏi.
Nam nhân lại liếc sang thuộc hạ thân tín – Diệp Phi – phân phó:
“Cho người đưa thư đến vị phu nhân đó, nói Chiêu Linh Giáo không nhận vụ này”.
Diệp Phi nhận mệnh. Hắn vốn dĩ đã sắp xếp xong mọi chuyện, chỉ cần ra hiệu cho đám thuộc hạ, tức khắc sẽ được tiến hành nhanh chóng. Nhưng hắn lại không nhịn được hỏi một câu:
“Giáo chủ, kết quả hôm nay dường như nằm trong dự liệu của ngài?”
Nam nhân nhướn mắt nhìn Diệp Phi, như cười như không ra hiệu cho hắn tiếp tục.
“Thứ lỗi thuộc hạ nhiều chuyện, nếu ngài thật sự muốn đối phó với hắn thì cũng sẽ không phái đi lực lượng tương quan như thế”.
Nam nhân gật gù rồi cười rộ lên: “Hắn khiến ta rất có hứng thú, ta chẳng qua chỉ muốn biết thực lực của hắn đến đâu, quả nhiên không làm ta thất vọng. Người này ta nhất định sẽ kết giao. Hơn nữa, nếu thật sự muốn giết hắn, e rằng cũng tổn thất không ít. Ngươi hãy cho người…”.
“Giáo chủ! Một cô nương cầm theo lệnh bài Thượng Linh muốn gặp trực tiếp ngài!”
Nam nhân bị khựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-hoang-hau-cua-chang/64809/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.