Tên béo Nhị Vương trợn trừng mắt, hai con ngươi to như hai con ốc bươu đảo một lượt xung quanh hắn, rồi lại há hốc mồm nhìn xuống tên thuộc hạ nằm chết nhăn răng.
Đám lính phía sau mặt cũng nghệt ra ngơ ngác, quên luôn việc giơ cao vũ khí để giương oai giễu võ, vài tên còn tỏ vẻ rất hoang mang. Khí thế bừng bừng trong phút chốc liền tan vào không khí, biến mất không chút dấu vết.
Cùng chung biểu cảm với bọn người ngoại tộc còn có Tiểu Thiên, nàng tái mặt không tin được cái tên đang khua tay múa chân kia lại chết. Liếc nhìn tên béo với ánh mắt ái ngại, nói chết liền chết, đến nàng còn sốc huống chi người chết là thân cận của hắn.
Khắp sảnh không một ai tỏ ra kinh ngạc, thậm chí đến ánh nhìn cũng chỉ tập trung vào những quân cờ trước mặt. Tiểu Thiên thảng thốt nghi hoặc, có phải bọn họ bị cờ làm cho tẩu hỏa nhập ma rồi mới không nhận thức được tình hình hiện tại?
Nàng đột nhiên cảm thấy đáng sợ, vội úp mặt vào lưng Thần Vũ, không muốn nhìn tiếp.
Thần Vũ lấy làm ngạc nhiên xoay người lại. Hắn còn chưa kịp nói lời nào đã thấy bóng dáng nhỏ tiếp tục dụi vào ngực hắn. Âm thanh khe khẽ phát ra:
“Hắn chết…à không…có thể chưa chết…huynh cứu hắn đi! Quá đáng sợ rồi!”
Tiểu Thiên dựa dẫm không được bao lâu thì hai bàn tay cứng như thép đã đặt lên vai nàng rồi đẩy mạnh nàng ra.
“Sợ điều gì? Chỉ là một người chết.” – Thần Vũ chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-hoang-hau-cua-chang/3070468/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.