Sớm tinh mơ hòa thượng Nguyện đã ăn mặc gọn gàng đi tiễn chị Cố đi làm, để chị ấy mau nhớ ra ông là ai. Ông rửa mặt cẩn thận, còn phải chà cái đầu trọc lóc. Người già rồi dễ có nếp nhăn lắm, không chà không được, chà làm sao cho nó căng bóng luôn ấy. Ông còn tính chuẩn bị tí keo vuốt, tiếc rằng không được.
Ông hào hứng đi tung tăng, ai ngờ vừa đến cửa, nghe được tin nhà chị Cố tối qua bị cháy, bây giờ đang ở ngoài tránh nạn.
Ông bị dọa cho nhảy dựng, gấp đến độ dậm chân. Nếu biết chuyện đó xảy ra ông đã mang chị Cố về đến tận nhà! Tịnh Hành ráng khuyên bảo ông bình tĩnh, mặc dù bản thân anh đang vô cùng sốt ruột, nhưng chưa gấp đến độ lòng loạn cào cào, anh hỏi người đó rằng người ở trong có ai bị thương không?
Bị thương thì không có ai bị thương cả, thời điểm cháy thì trong nhà không có người. Nói chung vận khí của cô em Cố tốt, nếu rơi vào trường hợp cháy vào đêm hôm khuya khoắt, coi như xong đời. Ôi, phong thủy nhà đó xấu thật, trước đó đã có ba mạng người mất ở đấy, mấy khách trọ về sau kết cục cũng chả tốt đẹp gì. Gọi là quỷ quấy, chuyện cứ xảy ra thường xuyên…
Hòa thượng Nguyện biết chị Cố không có chuyện gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực nói may quá may quá, may mà chị Cố không có việc gì, nếu không ông chẳng biết đến nơi nào để đợi chị ấy, ông cũng không còn thời gian để chờ đợi.
"...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707595/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.