Ngọn lửa ngút trời đã thiêu rụi gần hết Cố gia trấn, những người trốn trên núi xa xa có thể nghe thấy dưới chân núi truyền đến tiếng súng và tiếng hét chói tai, càng có thể nhìn thấy ánh lửa đỏ bừng và khói mù, bọn họ ngắm nhìn bên dưới ngọn núi xa xa, vẻ mặt nặng nề và đau khổ còn có sự sợ hãi, còn khuyên giải an ủi lẫn nhau còn sống là tốt rồi, chỉ cần còn sống thì mọi thứ đã từng có đều có thể tìm lại được.
Mãi đến rạng sáng, cơn mưa phùn rả rích bay bay phía trên ngọn lửa hừng hực.
Một người đàn ông trung niên cẩn thận từng ly từng tý đi trong con hẻm nhỏ, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của một đứa bé, lúc đầu ông ấy định mặc kệ, nhưng cuối cùng đáy lòng cũng không nhẫn tâm, cẩn thận men theo tiếng khóc của đứa bé đi qua đó, không ngờ cuối con ngõ nhỏ lại thấy một bé gái ngồi dưới đất, ấn đường của cô bé có một lỗ thủng máu chảy đầm đìa, máu chảy từ lỗ thủng đó xuống khiến khuôn mặt cô bé dính đầy máu, mà đôi mắt của cô bé mở to như chiếc chuông đồng lớn, ánh mắt xám trắng hung ác và nham hiểm khiến người khác cảm thấy sợ hãi, nhìn đến mức cả người ông run lên lùi về phía sau một bước!
Ông muốn xoay người muốn chạy, nghĩ lại lại cảm thấy cô bé này hình như có chút quen mắt, đây không phải là nhị cô nương nhà họ Cố sao?
Nhị cô nương nhà họ Cố gia hoạt bát đáng yêu, ngày thường thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707589/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.