Cố Phi Âm nhanh chóng nói cảm ơn, nếu như yêu cầu giúp đỡ gì, gọi điện thoại cho cô là được, cô nhất định trợ giúp trong thời gian nhanh nhất.
Giang Thiên cùng đội trưởng liên tục nói được, uống hết nửa cốc nước còn dư, lúc này mới đứng dậy rời đi. Lúc gần đi, sau khi chào tạm biệt Cố đại sư, còn hướng về phía không khí phất phất tay, nói hẹn gặp lại. Sau khi ra khỏi cửa phòng, hai người liếc nhau, nhếch nhếch khóe miệng, ánh mắt hoảng hốt cười một cái, cứng ngắc buông xuống cánh tay, cùng tay cùng chân đi xuống lầu.
Chuyện ngày hôm nay bọn họ có thể đem đi chém cả đời rồi. Bọn họ không chỉ ngồi ghế mà quỷ đưa cho, còn uống nước mà quỷ rót cho, suýt chút nữa còn nhìn thấy quỷ viết thư tố khổ, nói ra ngoài ai dám tin chứ?
. . .
Giang Thiên cùng đội trưởng vừa đi, trong phòng lại trở nên náo nhiệt, than thở nói Bính Bính sao lại là người câm chứ? Cũng thật quá đáng thương, ngay cả hung thủ sát hại chính mình đều không chỉ ra và xác nhận được. Vài con quỷ nhiệt tình nói muốn đi theo Giang Thiên và đội trưởng đi tra án, người có thể hỏi thăm, quỷ cũng có thể hỏi thăm, coi như góp thêm chút sức mà. Còn có một ít quỷ nói muốn tới khu vực xung quanh tòa nhà bỏ hoang lượn vài vòng, không chừng có thể gặp được kẻ khả nghi nữa?
"Vậy cũng tốt, các cậu đi sớm về sớm, tranh thủ nhanh chóng bắt được hung thủ!"
" Bính Bính cô chờ nhé, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707566/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.