Mắt thấy cơn mưa phùn còn rơi không ngừng, mà người được cứu sống thì ngày càng nhiều, lều trại không đủ dùng, may mắn là ông Dư mắt sắc, lúc ở trong đống đổ nát tìm người, phát hiện ở trong một tiệm tạp hoá có rất nhiều vải bố nhiều màu, bình thường vải bố này có thể dùng để dựng lều che mưa chắn gió, lúc sống ở trong thôn cũng sẽ dùng để che chắn thùng, để phòng ngừa lúc hạt cây cải dầu bay ra ngoài, dù sao thì không phải mỗi nhà mỗi hộ đều dùng máy móc, phần lớn đều là th hoạch thủ công. Thứ này một mét cũng chỉ có 10 tệ, rất đáng giá.
Lúc này vải bố nhiều màu này rất có tác dụng, đúng lúc có thể dựng một chiếc lều che mưa che gió, hiện giờ nhà đều sụp đổ, có được nơi che mưa che gió đã rất không tệ rồi.
Ông vội vàng ôm đồ vật trở về, bảo bọn họ dựng lều lên, chỉ sợ lát nữa trời mưa to rồi sẽ không có chỗ để trú mưa, vết thương sẽ nặng thêm, vậy thì thực sự bi thảm.
Bên kia Cố Phi Âm đã tới cửa bệnh viện cửa, bệnh viện có tổng cộng có năm tầng, bây giờ đã sập nghiêng qua một bên, có không ít người chạy ra ngoài, đương nhiên cũng có người bị đè ở bên trong.
Cố Phi Âm ném những cô hồn dã quỷ đã mang theo, một đợt sóng lớn đi qua khiêng tảng đá cứu người, ngoài ra mấy con khác đi tới đống đổ nát tìm thuốc, bận bịu các thứ, không ảnh hưởng lẫn nhau.
Chân Độ cũng ở trong tổ chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707549/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.