Lão Dương toát mồ hôi lạnh, cứng đờ nói: “Không, đương nhiên không phải, là do chúng ta không ăn được, cảm ơn phu nhân đã tiếp đãi, trời sắp tối rồi, chúng tôi sợ ban đêm đường không dễ đi, vẫn nên trở về nhà trước.”
Cố Phi Âm căn bản không nhìn thấy rõ trước mắt là hình dáng gì, lúc trước khi ăn cơm đã không nhìn thấy rõ, sau đó vội vàng đi tới đây tranh di sản, đã quên mất chuyện này, lúc này mới nghĩ tới.
Nữ quỷ áo đỏ thì thầm vào tai cô: “Mấy người này hình như bị mấy người quỷ phu nhân bắt tới đây, lúc trước tôi cũng chú ý tới, chỉ là tình huống lúc đó không nên nói nhiều, bây giờ chúng ta phải đi rồi, nếu bọn họ không đi cùng chúng ta, nói không chừng sẽ phải chết trong ngôi mộ này.”
Cố Phi Âm nghiêng tai, nói: “Các cô ấy muốn chơi đùa với bọn họ, nên cố ý mời bọn họ tới tham dự dịp sinh nhật.”
Nữ quỷ áo đỏ: “…… Không phải chứ? Tôi thấy mấy người này bị dọa đến sắp khóc rồi!”
Cố Phi Âm nghĩ nghĩ, gật đầu, con người hình như là rất sợ quỷ, có điều họ Trang cũng chỉ là hạng người bắt nạt kẻ yếu, cho nên những người vợ trước đều không phải là tiểu quỷ nhiễm nghiệp chướng, những tiểu quỷ này không thể ăn, còn bán không được bao nhiêu tiền, cho nên cô mới không tốn tâm tư trên người bọn họ, nếu đổi thành người khác giống như họ Trang tới chia di sản, nói không chừng cô có thể lấy đi toàn bộ di sản, còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707510/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.