“Vậy họ Trang kia thật tàn nhẫn, thật sự muốn giết Thiệu Nhất Chu sao?”
“Không biết, chúng ta đi vào trong đó trước nhìn xem rồi nói sau.”
“Tôi có thể tùy ý đi vào trong đó, vấn đề là cô đi vào trong đó như thế nào?”
Nữ quỷ áo đỏ nhìn cô gái tóc dài, cô ấy đẩy kính lên, mặc dù không nhìn thấy ánh mắt thâm trầm của cô ấy, nhưng bộ dạng đeo kính râm ngược lại càng tăng thêm sự lãnh khốc vô tình, lúc này cô ấy đang nhìn chằm chằm cô, giống như đang hỏi cô không phải biết rõ rồi sao còn cố hỏi?
Nữ quỷ áo đỏ: “…………”
Không nghĩ tới có một ngày, khi cô ta biến thành quỷ lại phải cõng cô gái tóc dài bay trên trời, lại nói gần đây đồ ăn của cô gái tóc dài rất tốt, có quỷ nước bắt cá cho ăn, còn đi thành phố D mua đầu heo, nhất định đã béo lên rồi, cõng cô ấy có chút nặng!
Cố Phi Âm cũng cảm thấy cô dẫn theo nữ quỷ áo đỏ quả thật không sai, như không có nữ quỷ áo đỏ, vậy cô đi đâu để tìm quỷ tới giúp đỡ mình?
……
Thiệu Nhất Chu thực sự tuyệt vọng muốn chết, anh ta cho rằng người tới tìm phiền toái chính là họ Trang, thì chỉ có một con quỷ, nhưng bây giờ cuối cùng anh ta cũng nhìn thấy rõ, đâu chỉ có một con quỷ, rõ ràng là hai con!
Họ Trang đã không còn bộ dáng rách rưới như lúc trước, cánh tay và trán bị thiếu đã dài trở lại, bây giờ đã khôi phục thành hình người, khí thế tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707492/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.