Lúc đó cô thật sự bị cuống lên, đem những này búp bê ấn xuống đánh một trận, đang đánh thì nghe Mã Áo rít gào, cô liền dùng len sợi trói lại thành đống, đồng thời tới xem một chút, không biết anh xảy ra chuyện gì, lúc tiến vào lại trực tiếp ngất ngã trên mặt đất, cũng may hô hấp còn, không có nguy hiểm tính mạng, cũng không bị thương, vấn đề không lớn.
Cô kéo kéo đống len sợi trắng, nói: "Không có chuyện gì, những thứ này đều búp bê bị tôi bắt."
Mã Áo: "... ? ? ?"
Mã Áo lúc này mới phát hiện, những búp bê này lại bị một sợi tơ trắng mảnh buộc lại , còn chuỗi thành một chuỗi dài, bởi vì tơ trắng không nổi bật, trong lúc nhất thời dĩ nhiên anh không phát hiện, giờ khắc này phát hiện, sắc mặt liền biến thành màu gan heo.
Mã Áo run rẩy nói: "Đại sư, sao ngài bắt nhiều như vậy?"
Cố đại sư nhếch miệng cười cợt: "Số tôi may mắn, chúng nó tự tới tìm tôi."
Đám búp bê cùng nhau quay đầu, nhìn chằm chằm người kì quái tóc đen dài này: "... ..."
Mã Áo: "... ..."
Anh cũng gặp một con, nhưng bị hù chết được không! Gặp được một đám sao tính là số may a a a? ! Có phải anh hiểu lầm gì từ "Số may" này không?
Cố Phi Âm suy nghĩ một chút, chỉ vào búp bê ngồi ở đầu giường Mã Áo nói: "Búp bê chính là con trước kia anh và người bạn họ Lục chụp ảnh chung, có nó, chúng ta hẳn là có thể tìm được bạn bè của anh."
Mã Áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707445/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.