"Hàn Mông này, cũng có chút thú vị."
Bạch Dã kinh ngạc nhìn thân ảnh đơn thương độc mã đang phong tỏa tường thành kia, "Liệu có khả năng..."
"Không có khả năng."
Sở Mục Vân trực tiếp ngắt lời hắn.
"Nhưng hắn rõ ràng đã chất vấn Cực Quang thành, vì sao lại không có khả năng?"
"Việc hắn chất vấn Cực Quang thành càng chứng tỏ hắn sẽ không gia nhập phe chúng ta. Loại người này trong lòng luôn có những nguyên tắc kiên định của riêng mình... Ta hiểu rõ hắn, con đường của Hoàng Hôn xã và con đường của hắn không giống nhau, hắn sẽ không gia nhập đâu."
"... Thôi được."
Bạch Dã nhún vai, "Vậy hắn chỉ có thể chờ bị áp giải lên tòa án thẩm phán... Đáng tiếc một người kế thừa tốt như vậy."
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, Hàn Mông đã hoàn toàn khống chế ba vị ngũ văn chấp pháp quan, những sợi xích màu đen quấn chặt quanh người bọn họ, lĩnh vực của họ cũng bị Hàn Mông trấn áp. Bọn họ phẫn nộ nhìn bóng áo đen đang tiến lại gần, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.
Bọn họ không ngừng giãy giụa, trên những sợi xích màu đen bắt đầu xuất hiện những vết rạn nhỏ lan ra, dường như chẳng bao lâu nữa là có thể phá vỡ chúng để thoát ra.
Hàn Mông đương nhiên nhìn thấy cảnh này, nhưng cũng không tiếp tục ra tay. Hắn biết ba người này đều là chấp pháp quan cùng cấp bậc với mình, cho dù hắn có mạnh đến đâu, muốn đ.á.n.h cho ba người hoàn toàn mất đi năng lực chống cự cũng tuyệt đối không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4889395/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.