Trần Linh tuần tra xong xuôi toàn bộ con phố Hàn Sương, trong tay đã xách mười mấy cái túi nhựa, hai tay hắn mang theo đi trên đường, trông như đang xách hai quả tạ khổng lồ.
Trần Linh thở dài một hơi.
Nhiều tim heo hình bầu d.ụ.c như vậy, dù có ngừng lại để xào, cũng phải ăn mấy tháng mới hết... Hơn nữa, ngày nào cũng ăn như thế, ai mà không nóng trong người cơ chứ? Ăn thì ăn không hết, mà vứt đi thì lại tiếc, Trần Linh rơi vào thế bí, đành phải mang tất cả về.
"Thời tiết này... chắc là có thể bảo quản được lâu một chút."
Hắn đang chuẩn bị quay về nhà thì phía trước cuối phố, đột nhiên vọng lại một trận huyên náo.
Đó là nơi giao nhau giữa phố Hàn Sương và con phố kế bên, một khu chợ thực phẩm không lớn không nhỏ. Ngày thường Trần Linh cũng thường xuyên lui tới đây, xem như khách quen.
Sau một chút do dự, hắn vẫn quyết định đi thẳng về phía khu chợ.
Nói một cách nghiêm túc, khu chợ này cũng thuộc địa phận quản lý của hắn, có chuyện gì xảy ra bên trong, hắn cũng phải đến xem thử... Hơn nữa, hắn chỉ có một đống tim, cũng cần mua thêm ít đồ ăn kèm để xào nấu, đã đến rồi thì tiện thể mua thêm ít đồ mang về.
Trần Linh bước vào chợ, liền nhìn thấy hai bóng người mặc trang phục người chấp pháp đang đứng trước một quầy hàng. Khu chợ vốn dĩ buổi sáng sớm phải rất náo nhiệt, giờ phút này lại im phăng phắc.
Bên cạnh quầy hàng, một người phụ nữ trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884355/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.