Sát thần… Bạch Khởi? Cái tên này vừa xuất hiện trong đầu, Trần Linh khẽ nheo mắt. Ai từng học qua lịch sử chiến tranh loài người đều biết cái tên ấy. Bạch Khởi – kẻ từng được gọi là Sát Thần, một danh tướng lẫy lừng thời cổ đại. Nhưng lệnh bài khắc hai chữ "Bạch Khởi" này… sao lại rơi xuống từ Binh Thần Đạo?
Hơn thế nữa, thời điểm nó xuất hiện, vị trí nó rơi… tất cả đều quá mức trùng hợp, giống như có kẻ cố ý ném thẳng nó vào tay hắn.
Trần Linh nhìn thoáng qua thanh cự kiếm đen sì dựng đứng nơi xa, trong đầu chợt lóe một suy đoán táo bạo. Nếu Binh Đạo Cổ Tàng vốn được gọi là “kho lưu trữ chiến tranh” của nhân loại… thì liệu bên trong nó, có thể chứa cả dữ liệu, thậm chí là sát ý còn sót lại của những danh tướng như Bạch Khởi không?
Hắn siết chặt lệnh bài, quan sát từng đường vân khắc trên đó, cố tìm thêm manh mối. Nhưng ngay lúc này, tiếng nói chuyện từ xa vọng lại.
“Kỳ lạ thật… Binh Thần Đạo biến mất rồi à?”
“Có người nắm giữ thì nó mới biến mất. Nhìn dấu vết ở đây… người kia chắc vẫn chưa đi xa.”
“Ở đây có một khe rãnh! Bên trong còn lưu lại mười đạo sát khí hình chiếu. Hẳn là hắn đã tụ tập sát khí tại đây để dẫn động Binh Thần Đạo.”
Giọng nói kia… là Diêm Hỉ Tài!
Ánh mắt Trần Linh chợt lóe, hắn nhét lệnh bài vào trong ngực, rồi tay phải xé toạc gương mặt mình. Một lớp da mặt mềm nhão rơi xuống, còn hắn – ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884328/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.