“Thế nào? Có bị đuổi kịp không?”
Diêm Hỉ Tài vừa rời xa khu vực vách núi đã phi thân ra xa mấy cây số, đến khi thấy an toàn mới dừng lại, thở dốc từng hơi. Lúc này, bên cạnh hắn chỉ còn lại Bồ Văn và tám vị Chấp pháp quan của Cực Quang thành. Cả đám người ban đầu đi cùng giờ đã tản mát mỗi nơi vì hoảng loạn.
“Một tên cũng không thấy,” một vị Chấp pháp ngoái đầu nhìn lại, thở ra một hơi, “Chắc nơi này tạm ổn rồi.”
“Khốn kiếp! Đám Chấp pháp quan các người ăn hại hết rồi hả? Còn để soán hỏa giả trà trộn vào nữa chứ!” Diêm Hỉ Tài tức giận mắng lớn, “Chuyện này phải điều tra đến cùng! Ta nhất định phải có một lời giải thích rõ ràng!”
Đúng lúc cả nhóm đang bàn tán, một bóng người hấp tấp chạy đến từ xa.
“Là soán hỏa giả à?!” Diêm Hỉ Tài lập tức cảnh giác, giọng cũng trở nên nghiêm trọng.
“Không phải, là Tiểu Giản.” Một Chấp pháp quan nhìn rõ mặt người kia thì lên tiếng, “Chân hắn không tiện, nên tụt lại sau thôi.”
“Hắn thường đi sau đội hình… Không chừng đã bị đánh tráo rồi cũng nên?” Trong nhóm người bỗng có tiếng xì xào.
Lời vừa dứt, ánh mắt mọi người liền đổ dồn về phía Tiểu Giản – tên thanh niên đang mồ hôi nhễ nhại, khuôn mặt trắng bệch, bước đi khập khiễng như sắp ngã đến nơi.
“Diêm công tử! Ngài chờ ta với…” Tiểu Giản tập tễnh lao tới, miệng không ngừng gọi, giọng nói run rẩy đầy mệt mỏi.
Nhưng hắn còn chưa đến gần, Diêm Hỉ Tài đã lạnh lùng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884325/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.