Trần Linh kê s.ú.n.g vào miệng, trước ánh mắt của hàng nghìn người, bóp cò tự sát.
Khoảnh khắc đó, cả thế giới như chìm vào tĩnh lặng.
Tất cả mọi người đứng c.h.ế.t lặng bên vách núi, ánh mắt đờ đẫn nhìn t.h.i t.h.ể hắn, đầu óc dường như ngừng hoạt động.
“Tự sát… sao?” Diêm Hỉ Tài run giọng nói sau một hồi lâu, vẻ mặt kinh ngạc: “Ta cứ tưởng hắn cứng cỏi đến thế nào… kết quả lại chọn cách c.h.ế.t nhục nhã thế này ư?”
“Không đúng…” Có người run rẩy mở miệng: “Các ngươi vừa thấy chứ? Khoảnh khắc trúng đạn… gương mặt hắn biến thành người khác.”
“Ta cũng thấy! Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
“Ta đã thấy kỳ lạ từ lâu rồi. Một chấp pháp quèn ở khu ba sao dám trắng trợn đối đầu với Diêm thiếu gia? Rõ ràng… hắn không phải Trần Linh!”
“Hắn là Soán Hỏa Giả.”
Giọng nói trầm thấp của Bồ Văn vang lên, sắc mặt hắn cực kỳ nghiêm trọng:
“Soán thiên đạo, đoạt càn khôn. Chung yên Đạo Thần—Bạch Ngân Chi Vương… Đây là tín ngưỡng của Soán Hỏa Giả.”
Soán Hỏa Giả!? Ba chữ này như sét đánh ngang tai, khiến toàn bộ đám người bàng hoàng!
Phiêu Vũ Miên Miên
“Là tổ chức tà ác bị toàn bộ giới vực nhân loại truy nã sao? Chúng đã đến Cực Quang giới vực ư?”
“Ta nghe nói mỗi Soán Hỏa Giả đều sở hữu Đạo Thần Đạo. Chúng có thể trộm gương mặt bất kỳ ai, sau đó trà trộn vào đám đông…”
“Không chỉ thế! Chúng còn trộm mọi thứ của người khác: thân phận, tiền tài, ký ức, tình cảm, thậm chí cả gia đình. Có lời đồn, chúng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884323/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.