Trần Linh đi khoảng bốn, năm chục mét thì đột nhiên dừng bước, rẽ vào một nhà vệ sinh công cộng ven đường.
Từ trước đó, hắn đã nhận được tín hiệu “kết nối” từ tiệm tạp hóa. Nhưng cảng Lãm Đông quá rộng lớn, lại đang nằm trong phạm vi giám sát của ba vị chấp pháp quan cùng với Số 8 – một nhân vật đặc biệt nguy hiểm. Nếu trực tiếp tiếp cận bà chủ tiệm thì chẳng khác nào tự đ.â.m đầu vào lưới. Vậy nên, nếu muốn móc nối với xã viên Hoàng Hôn đang ẩn mình, hắn buộc phải dùng thủ đoạn kín đáo hơn.
Hắn bám theo một cậu bé đang đi tới gần. Ngay lúc cậu vừa bước vào nhà vệ sinh, Trần Linh nhanh như chớp vung tay chặt vào gáy khiến cậu bé ngất lịm, rồi kéo vào bên trong, khóa cửa lại.
Lát sau, cánh cửa bật mở, Trần Linh đã hóa thân thành chính cậu bé ấy – dáng vẻ non nớt, hồn nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Hắn chỉnh lại cổ áo, giả vờ vô tư đi ra khỏi nhà vệ sinh, rồi rảo bước hướng thẳng về phía tiệm tạp hóa ven đường.
"Tin tức, tạp chí, đồ chơi, bài poker... Mua gì không nào? Không thì ta nghỉ ca đây~" – Người phụ nữ ngồi ở quầy ngáp ngắn ngáp dài, giọng uể oải.
"Chào dì, con muốn viết một lá thư gửi cho mẹ..." – Một giọng trẻ con non nớt vang lên.
Người phụ nữ cúi xuống, thấy trước mặt là một cậu bé mắt to tròn, ánh nhìn vừa ngây thơ vừa u buồn.
"Tiểu bằng hữu, chỗ chúng ta đây thì..."
"Mẹ con bị bệnh tim, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884319/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.