“Cũng có thể… con Tai Ách kia yếu quá. Một búa là xong mạng.” Lý Tú Xuân đưa ra một khả năng khác, giọng nói run run, cố giữ bình tĩnh.
Trần Đàn không đáp. Hắn đứng lặng hồi lâu, mắt không rời thân thể đẫm m.á.u của Trần Linh. Sau cùng, hắn xoay người đi vào bếp, lấy ra một con d.a.o phay.
“Anh... anh định làm gì?”
“Rạch n.g.ự.c nó ra… xem bên trong còn trái tim không.” Trần Đàn khàn giọng nói, ánh mắt u tối như vực sâu. “Ít nhất, tôi muốn biết rốt cuộc tôi đã g.i.ế.c một con quái vật… hay là g.i.ế.c một vị Thượng Đế mang lại sự cứu rỗi.”
Hắn quỳ xuống bên t.h.i t.h.ể Trần Linh, cố nén cơn buồn nôn mà rạch toang lồng ngực. Bên cạnh, Lý Tú Xuân mặt trắng bệch, bịt miệng lao vào bếp nôn mửa không ngừng.
Vài phút sau, Trần Đàn đứng dậy, sắc mặt trầm lặng.
“Thế nào rồi?” Lý Tú Xuân vừa lau miệng vừa run giọng hỏi.
“Trống rỗng.” Trần Đàn trả lời, nhìn chằm chằm vào khoang n.g.ự.c rỗng tuếch, như nhẹ nhõm thở dài. “Nó không hề bị bệnh tim.”
“Không có bệnh? Vậy tại sao…?”
“Không rõ.” Trần Đàn ngắt lời. “Dù nó là cái gì… thì bây giờ cũng c.h.ế.t rồi.”
“Thi thể... tính sao đây?”
“Giấu xuống hầm đi. Bên ngoài toàn người chấp pháp, không thể mang ra được.”
Trần Đàn bước nhanh đến góc phòng khách, kéo chiếc bàn nặng nề sang một bên, lộ ra một tấm ván gỗ dưới sàn. Hắn nhấc tấm ván lên, để lộ một hầm ngầm tối tăm và ẩm ướt.
Trong thời đại chưa có tủ lạnh, đây là nơi thường được dùng để cất giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-hi-than/4884270/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.