Editor: Tử Đằng Huyền
Chương 27.
Đợi đến khi tỉnh rượu đã là sáng sớm ngày hôm sau, Từ Dao mặt không cảm xúc nằm trên cái giường nhỏ mở hai con mắt, nhớ lại dáng vẻ chính mình say rượu té xỉu, không cần nghĩ nhiều cũng biết nhất định rất buồn cười...
Đường đường là đệ tử thủ tịch Vân Đỉnh phái – Vũ Vân Hàn, một chén liền gục?!!
Có phải là sau này vô duyên với ly rượu hay không?? Từ Dao khổ não nghĩ.
Nhưng mà thời điểm mơ mơ màng màng, Từ Dao nhớ tới lúc mình còn hơi tỉnh táo. Giống như nằm mơ vậy, đập vào mi mắt là cổ của người nào đó, mơ màng ngủ loáng thoáng cảm nhận được mình hẳn là được ai cõng trên lưng, mà bờ vai kia đối với Từ Dao mà nói hơi nhỏ.
Còn có... Mùi thơm cơ thể mà người kia để lại...
Rất dễ chịu...
Từ Dao giật mình một cái trực tiếp ngồi dậy, vỗ vỗ gò má của chính mình. Còn chưa tỉnh rượu hay sao?!! Vẫn nghĩ đến những thứ vô căn cứ đó?!
"Sư huynh!" Liễu Mặc Tịch thấy Từ Dao đã tỉnh táo thì cười nghênh đón.
"Muội chuẩn bị một bát thuốc giải rượu, đang muốn đưa cho huynh." Từ Dao nhìn canh thuốc trong tay Liễu Mặc Tịch, tâm lí chùng xuống.
Từ Dao ơi Từ Dao, khi nào mày đến nông nỗi phải uống thuốc giải rượu thế?!
"Đa tạ sư muội." Nói xong Từ Dao liền cầm qua uống một hơi cạn sạch.
Hay lắm!! Đúng khổ!!!
"Hôm qua ta sau đó..." Từ Dao vẫn không nhịn được hỏi ra lời, sợ mình say rượu vạn nhất lên cơn điên gì nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-nuon-cung-nguoi-doat-nu-chu/1286478/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.