Tác giả: Tam Cửu Nhị
Edit by Cà phê Phin
"Mẹ nó, tiểu tử này có bạch đồng?! Đây lại là quái vật gì?!!!" Tống Cư Uyên sắp mắng ra miệng thuận thế bởi vì đồng sắc của Thẩm Dục Sanh mà nghẹn trở lại, hiển nhiên hắn cũng không biết y chính là người sống sót ở Thẩm gia.
"Rút lại lời ngươi nói." Từ Dao băng lãnh ra lời cảnh cáo, hắn xưa nay không phải loại người nhẫn nhịn, huống chi Tống Cư Uyên nói năng lỗ mãng như vậy!!
"Vân Hàn huynh không nên tức giận, tính khí của Cư Uyên huynh ngươi cũng biết. Chúng ta tuyệt đối không có ác ý chỉ là muốn biết tung tích con yêu thú, còn xin ngươi nói cho chúng ta." Phương Thanh Vân chắp tay trước ngực, giải hòa cảm xúc của hai người, thập phần khách khí nói.
Từ Dao nhíu mày, trong đầu sưu tầm một vòng nhưng vẫn không có ấn tượng đối với Phương Thanh Vân, thốt lên "Ngươi là?"
Hai tay Phương Thanh Vân run lên bần bật, khó tin ngẩng đầu lên, căn bản không lường trước Từ Dao sẽ hỏi ra câu này, kinh ngạc quá mức cho nên quên mất trả lời.
"A, mất trí nhớ cái gì? Giả vờ cũng thật ra dáng." Tống Cư Uyên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt xem thường liếc Từ Dao.
Mà sự thâm trầm giữa hai lông mày Phương Thanh Vân càng gấp gáp, rắn độc ở cổ một tấc một tấc quấn quanh dọc theo cánh tay, chỉ là đối mặt với ánh mắt của nó, Từ Dao có cảm giác như con mồi bị nhìn chằm chằm.
"Vân Hàn huynh..." Phương Thanh Vân gọi ra tên đối phương, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-nuon-cung-nguoi-doat-nu-chu/1286468/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.