Editor: Tử Đằng Huyền
Chương 6.
Màu mắt trắng của Thẩm Dục Sanh quá mức khác với tất cả mọi người, dù là ai sau khi nhìn thấy cũng đều chấn động theo. Sau đó vô luận Từ Dao tìm hiểu thân phận y thế nào, trừ bỏ tên còn lại các chuyện khác đều bị lấy lí do là không nhớ rõ.
Liễu Mặc Tịch đem thuốc đưa cho Thẩm Dục Sanh, đối phương sau khi nhận lấy thì nói lời cảm tạ. Liễu Mặc Tịch nở nụ cười nói với Liễu Tư Thâm, "Cha, bây giờ nên làm gì?"
Thẩm gia bị diệt môn, Thẩm Dục Sanh đã mất đi nơi ở. Hơn nữa vẫn còn là con nít cứ như vậy bỏ mặc mà không để ý, không khỏi khiến cho người có chút lo lắng. Hai cha con Liễu Tư Thâm ngược lại là không ngại thân phận của Thẩm Dục Sanh cùng với con ngươi của y.
"Ta muốn ở lại."
Không đợi Liễu Tư Thâm nói chuyện, Thẩm Dục Sanh vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng tựa hồ đã một mực chờ đợi thời cơ này. Một đôi bạch đồng tập trung trừng Liễu Tư Thâm, y biết rõ Liễu Tư Thâm là chưởng quản ở đây, cho nên những lời này là trực tiếp nói với hắn!
"Cha, đã như vậy chúng ta liền đem y thu lưu làm đệ tử Vân Đỉnh có được không?" Liễu Mặc Tịch mặt đầy vui sướng.
Mà Liễu Tư Thâm lại rơi vào trầm mặc, tất cả liên quan đến vị thiếu niên này đều là bí ẩn. Lại nói từ khi Thẩm gia di chuyển đến đây, Vân Đỉnh phái cũng chưa từng giao lưu với bọn họ...
"Sư huynh..." Từ Dao cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-nuon-cung-nguoi-doat-nu-chu/1286457/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.