Từ Giai cảm giác hôm nay có gì đó là lạ.
Sau khi tan học ở Quốc Tử Giám, hắn vẫn giống như mọi ngày, rảo bước về nhà.
Chỉ là... Hắn nhạy cảm (nhạy bén+cảm giác) phát hiện ra, hình như có người đang theo dõi hắn.
Hắn bước nhanh về phía trước rồi quay phắt đầu lại nhìn một cái.
Phía sau, ngựa xe như nước, người đến người đi, không có gì khác thường.
Hắn lại tiếp tục đi tiếp, nhưng cái cảm giác bị theo dõi lại xuất hiện...
Hắn nhanh, người kia cũng nhanh.
Hắn chậm, người kia cũng chậm.
Hắn quay đầu lại thì chẳng thấy ai khả nghi cả.
Bạn trẻ này cảm thấy rất phiền muộn, hắn bắt đầu hồi tưởng tất cả mọi việc mình làm từ nhỏ tới giờ, hắn không kết đảng, cũng không kết thù, cực kỳ an phận học hành ở Quốc Tử Giám, tự nhiên vô duyên vô cớ có người theo dõi là cớ làm sao?
Đột nhiên, hắn nhớ ra một chuyện, mấy ngày nay, Thái tử chuyển đến Quốc Tử Giám học, người người nhà nhà đưa bái thiếp, nhưng hắn không tham gia vào.
Bạn đồng môn cũng từng khuyên hắn cùng đưa, hắn cũng chỉ cười cười cho qua, hắn thực sự có tài, có thể tự mình trúng cử, hà cớ gì phải làm cái việc không quang minh chính đại như vậy.
Tình hình trước mắt, chẳng lẽ, trước khi Thái tử an vị vào vị trí, muốn dọn sạch môn hộ, diệt trừ phần tử khác loài?
Nghĩ ngợi một hồi, sống lưng lạnh toát, sợ liên lụy đến mẫu thân đang đợi ở nhà, hắn không tiếp tục đi về nhà nữa mà bắt đầu dẫn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/97081/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.