Tết đến, không khí vui mừng bao trùm khắp nơi, người người cẩm tú hoa phục; sáng sớm mùng một tháng chạp Hoàng đế bệ hạ đến Kê Minh Tự thắp hương, khi hồi cung tự tay viết mấy chữ “Phúc”, sai người đưa tới các cung; ngày mười năm, mười sáu, triệu ngự tiền đại thần, quan tả hữu đến Cẩn Thân điện; ngày hai sáu, hai bảy triệu chư vương, các đại học sĩ Hàn Lâm đến Phụng Thiên điện, ban thưởng chữ 'phúc'.
Khi được ban thưởng chữ ''Phúc”, Thân vương, Quận vương, ngự tiền đại thần đều lần lượt đến quỳ trước án thư của Hoàng thượng, tiếp nhận chữ Hoàng thượng tự thân viết, rồi dập đầu tạ ơn, sau đó theo đuôi thái giám đi ra ngoài.
Ngoại trừ ban thưởng chữ “Phúc”, còn có ban thưởng chữ “Thọ”, với cả mấy câu bốn chữ cát tường như “Nghi xuân nghênh tường”, “Một năm an khang” các loại, những chữ này chỉ có đại thần thân cận mới có phúc hưởng, phải nói là vinh dự vô vàn.
Thái Bảo đại nhân đã ra làm quan được hai tư năm, thế là năm nay ngoài chữ “Phúc” còn được thưởng thêm “nhị thập tứ”, hắn vô cùng phấn khởi đem treo giữa nhà, rồi gọi là “hai tư phúc đường”, Hoàng đế biết được, long tâm vui vẻ, ban thưởng hậu hĩnh.
Năm cũ sắp qua, Tạ Hủ dậy thật sớm, muốn ở bên Ngọc Hữu Đường ngày cuối cùng trong năm.
Khi hắn đi bộ từ Điển Dược cục đến Đoan Bản cung, thì thấy được cảnh tượng__
Sáng sớm, một người một thân rực rỡ, trên người hồng y viền lông trắng, đang đứng nghiêng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/2283896/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.