Nước trà từ từ truyền qua, cảm giác cay nóng dần dần bớt, Ngọc Hữu Đường bị Tạ Hủ dùng phương pháp “giải nhiệt” suồng sã như vậy, mặt đỏ bừng, sau khi nuốt hết nước trà, nàng muốn dịch người ra chút để thoát khỏi đôi môi của nam nhân.
Đại khái là cảm nhận được nàng tránh né, Tạ Hủ nhanh hơn đè gáy nàng lại, không cho phép nàng dịch ra sau nửa phần.
“Đừng nhúc nhích...” Giọng nam khàn khàn trầm thấp như lông vũ cọ nhẹ xương sống, đầu lưỡi trơn trượt chen vào giữa hai bờ môi nàng.
“Ư.” Ngọc Hữu Đường bị chặn hết đường lui.
Lưỡi Tạ Hủ vẫn còn sót vị trà, hắn chuyên tâm hôn môi, liếm bờ môi Ngọc Hữu Đường, đầu lưỡi cũng không buông tha nàng, dây dưa không dứt.
Nàng trốn, hắn lại xông tới, làm cho nàng không có chỗ nào để trốn.
Hai tay Ngọc Hữu Đường vốn chống trên ngực hắn, dần dần mềm mại, Tạ Hủ nhận ra nàng tiếp nhận, hôn càng sâu, bàn tay lớn nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của nàng...
Tay còn lại không tiếp tục giữ gáy nàng, chuyển xuống nắm eo, không hề mất quá nhiều sức liền bế bổng thiếu nữ nhỏ bé lên, đặt lên chân mình.
Tạ Hủ vẫn hôn liên tục, hắn rất lâu chưa động tình, bụng dưới sớm đã như lửa cháy lan ra khắp đồng cỏ.
Hắn lại không muốn quá mức lỗ mãng khiến nàng mất hứng, vẫn nhẹ nhàng dụ dỗ cái lưỡi rụt rè cùng mình mê muội. Trong khi đó, cánh tay vòng ôm Ngọc Hữu Đường càng chặt, không có kẽ hở áp sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/2283893/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.