- Ta không nói huynh là nội gián, mặc dù nhìn huynh có chút không đáng tin thật. – Nàng thấy hắn bối rối liền nổi hứng chọc hắn.
- Tiểu Thuý là tỷ tỷ của ta. Tỷ ấy rời núi Lạc Sơn năm mười tuổi để tránh sự truy lùng của đám sát thủ tìm Hàn Ngọc Tước. Lúc ấy, Gia Gia đã gửi gắm Tiểu Thúy cho bà chủ Phương Hoa chăm sóc. Phương Hoa từng là thân tín đi theo Gia Gia khi còn trẻ, sau này Gia Gia lên núi Lạc Sơn ẩn cư thì bà ấy trở lại trấn Tam Tiên lập ra Phương Hoa Lầu. Nơi này là bà ấy xây riêng cho Tiểu Thúy. Chúng ta từ khi rời Lạc Sơn đến trấn Tam Tiên này, chưa từng để lộ thân phận hay sơ hở gì. Tam Hải Giáo sao lại biết tỷ ấy là tỷ tỷ của ta mà ra tay chứ.
Nói xong, nàng đi thẳng vào căn phòng trong đình viện nơi Tiểu Thúy ở. Nhìn quanh phòng một lượt, nàng thấy chiếc áo lông vũ của Tiểu Thúy rớt ở dưới góc giường. Lạc Thần bước đến nhặt lên, bên dưới gấu áo có dính một mẩu lá phong đỏ.
- Nàng có phát hiện gì sao? - Tần Phong ở phía sau thấy nàng đứng ngây người bèn lên tiếng hỏi.
- Không có gì! Chúng ta đi thôi. – Nàng trả lời qua loa rồi cùng Tần Phong trở về.
Trong chánh điện tổng đà Tam Hải Giáo, một người khoác áo lông vũ ngồi trên ghế, bên dưới là đám thuộc hạ đang hành lễ.
- Bái kiến Giáo chủ!
- Đều miễn lễ đi! - Người ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-tro-ve/3354466/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.