Đối với một người mỗi ngày đều bận rộn mà nói thời gian luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt ba năm đã đi qua.
Một tiểu ca nhi diện mạo thanh tú đứng ở cửa sân lớn tiếng kêuto: “Vương Hưng, Vương Tổ trở về ăn cơm mau”
Miêu Nhi trảiqua mấy năm không ngừng nỗ lực, điều kiện kinh tế trong nhàkhông ngừng được cải thiện, thức ăn ngày càng phong phú. Hiệntại Miêu Nhi thân đã cao đạt tới mức độ trung đẳng so với cácca nhi cùng lứa, hơn nữa cũng rất ít sinh bệnh.
Vài năm này, Lý Học Tuấn thành công mở một cái “Ẩm thực haimiền Nam Bắc” trên các tuyến đường lớn. Không chỉ có Hoàng Hàthôn, rất nhiều thôn khác đều cùng Lý Học Tuấn ký kết hiệp nghị.
Đem rau dưa của làng Lý bao gồm rau dại, chế biến thành dưachua hoặc đem đi phơi nắng bán cho anh ta. Gà, vịt, trư là đồ sốngcũng cần đem cho đồ tể trong làng Lý xẻ thịt, làm cho công việcnày trở thành một nghề để kiếm sống. Bình thường vài cái hán tửtrong thôn cố định cùng một chỗ, nhà ai cần giết lợn, tìm đầu lĩnhlà được, rất là tiện, năng suất tăng lên rất nhiều.
Bây giờ từng nhàđều đã trồng thêm nhiều loại rau dưa, hằng năm cứ đến thời điểmhạ thu, trên các mái nhà, ven đường, cánh cửa, rau dưa đều đượctrần qua một lần bằng nước sôi.
Miêu Nhi chủ yếu vẫn là dưỡng trư, còn Ngô Tô Nhi thì làmchút đồ ăn bán cho Lý Học Tuấn, bởi vậy không chỉ có thịt lợn làkiếm tiền hảo. Trong nhà có hai con lợn đực, bốn con lợn cái, conMiêu Nhi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-sinh-hai-tu/128701/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.