"Có lẽ bổn công tử có thể đánh lại được đối phương."
Giao thủ hơn mười chiêu đối phương đã bị mình áp chế, hắn vốn dĩ là muốn nhân cơ hội mà khiêng Cẩu Tử dùng tốc độ nhanh nhất để chạy sau đó kêu gọi cứu viện, nhưng đánh rồi lại đánh liền phát hiện tình thế này mình cũng có thể đánh thắng.
Ngô lão chính là đang cho công tử chiếm ưu thế, thực lực của công tử thực sự không tệ, tuy so với các bạn đồng lứa thì không tính là gì nhưng so với tam tiểu tử kia của Viên gia mà nói thì vẫn lợi hại hơn nhiều.
Đột nhiên Lâm Phàm phát hiện là tình huống có chút không đúng lắm, tốc độ thích khách ở trước mắt này nhanh hắn lên khiến người khác cảm thấy sự biến hóa này rất kỳ diệu.
Roạt! Tàn ảnh lóe lên chạy qua, Lâm Phàm lui một bước hướng về phía sau tránh đi, bàn tay của thích khách tựa như là mũi đao sắc bén từ chỗ cổ xẹt qua. Từ đó đến giờ hắn chưa từng cảm thấy cái chết lại gần đến như vậy, nếu như lúc nãy hắn chậm một bước thì bây giờ sợ đã thành cái xác rồi.
"Không tệ, nếu như chậm một chút ngươi sẽ chết chắc."
Thích khách lúc này mở miệng nói.
Trong lòng Lâm Phàm bắt đầu chửi loạn lên, hắn rốt cuộc đã đắc tội phải ai vậy, cả ngày từ sáng đến tối đều bị rình rập, có cho người ta sống nữa hay không đây.
Ở đây là Lâm gia, không phải nói lão cha nhà mình rất lợi hại sao, hắn đã đấu với thích khách tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-nghich-thien/472496/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.