"Hắc Ám Thánh Nữ ?"
"Đúng vậy, là Hắc Ám Thánh Nữ."
Từ ngoài phòng lại bước vào một thân ảnh đen kịt, u ám nhưng ... thấp lùn, giọng nói thì rất buồn cười khá giống tiếng vịt nhại theo tiếng người.
Tuy vậy bốn tên tự xưng là bề tôi của Hắc Ám Thánh Nữ kia khi thấy thân ảnh thấp lùn liền quỳ sạp xuống đất, đầu cắm xuống đất hận bản thân không thể cuối đầu thấp hơn đối với sự tồn tại đang đứng trước mặt kia. Bọn chúng đồng thanh hô to:
"Tham kiến Ma Chủ !!!!"
Hữu Tình im lặng đánh giá bóng đen trước mặt. Nhưng rồi nàng cũng theo đó chầm chậm quỳ xuống, sinh hoạt ở Hoàng Cung Đại Lý nhiều năm đối với việc quỳ lạy nàng đã sớm quen thuộc, cũng không khiến nàng khó chịu bao nhiêu.
"Tất cả miễn lễ. Bốn người các ngươi lui ra ngoài trước đi ta có mấy điều muốn nói với Thánh Nữ."
"Tuân mệnh !!"
Bốn tên người không ra người quỷ không ra quỷ kia liền nhanh chóng đi ra khỏi phòng, để lại không gian chỉ có Hữu tình và bóng đen.
"Đã bao nhiêu lâu rồi chúng ta lại gặp nhau hả Gà Con ?"
Hữu Tình liền mơ hồ.
"Ý ngài là đang hỏi ta ?"
Chỉ nghe cái bóng đen thở dài một hơi rồi từ từ theo đó giải trừ hắc ám đang bao lấy thân thể, lộ ra thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn, trắng muốt.
Hữu Tình: Một con Vịt !?
Trong đầu nàng bắt đầu thấy ong ong, Ma Chủ ma khí ngút trời, chỉ hận không thể nào đem cả Chân Võ đại lục hại cho gà bay chó chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-lam-thai-tu-phi-ta-muon-lay-lao-ba/1108330/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.