“Hừ……!” Thật là một giọng mũi vô cùng hoàn mỹ a.
“Ngươi sờ xem, có hơi ấm a, ta không phải quỷ!”
Cảm giác được chút ấm áp gì đó, thật giống như hơi ấm con người nha, nhưng mà người ta vẫn còn sợ a, nếu hắn gạt ta thì sao bây giờ?
“Không cần!”
“Ngu ngốc, ta là Khiếu a, ngươi nếu không mở mắt ra, cẩn thận ta đánh chết ngươi!”
Khí thế này, cảm giác này, ha hả, ta có thể kết luận, hắn chính là……
“Phu quân a a a a a a ~!” Ôm lấy, cọ cọ, hôn nhẹ, sờ sờ!
Ngẩng đầu, phát hiện vị suất ca cũng đối ta mỉm cười, úc úc úc, thật là thụ sủng nhược kinh nha!
Vẫn bị đẩy ra như cũ, thế nhưng đã không còn cảm giác dùng sức đẩy ra như trước kia nữa, có lẽ vị Vương gia hôm nay đã thay đổi rất nhiều rồi a!
“Đây là đâu?”
“Tổ ốc của Tiểu Từ!”
Thì ra là thế a, nơi đây là tổ ốc của ái nhân, đương nhiên không thể kinh động a!
Mỉm cười, ngẩng đầu nhìn bức hoành phía trên, [ Văn Trạch ]!
Bên trong hết thảy đã hoang phế từ lâu, đại môn bị tàn phá, trong sân mọc đầy cỏ dại, nhìn xung quanh, tự hồ chỉ còn lại một gian chủ ốc suy tàn.
Mái tóc phiêu dật, tà áo rực lửa đỏ, đôi mắt sáng ngời, cho dù đã hoang phế lâu ngày, nhưng nếu phủi tro bụi mặt trên đi, vẫn có thể phát hiện ra sự tuấn dật của người trong tranh.
Y là người vị hoàng đế kia hết lòng yêu thương, ta dám khẳng định như thế. Có một hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/178681/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.