Bỗng dưng lại có một vị thập thất hoàng tử từ trên trời rơi xuống, (hoàng tử thứ mười bảy)
Khụ khụ, sao lại giống hệt như trong Hồng Lâu Mộng tự dưng lại có một Lâm muội muội từ trên trời rơi xuống vậy chứ, ha ~
Có lẽ là năm này qua tháng khác rồi, ai ai cũng đều biết có một người tên Văn Dận Từ tồn tại, cho nên khi thánh chỉ hạ xuống, tất cả mọi người cũng chẳng có phản ứng gì, thậm chí đến cả mắt cũng chẳng thèm nâng. Ta đây tất nhiên là người nhà của vị Vương gia đẹp trai kia đó nha!
Đương nhiên, thập thất hoàng tử phong lưu phóng khoáng ta dây hiện tại chính là tâm phúc của đương kim hoàng đế đó!
Ánh nắng chiếu rọi rực rỡ, ngàn dặm không mây. Kết thúc buổi lâm triều cũng là giữa ngày rồi.
“Phụ hoàng ~”
“Tiểu Từ……”
“Phụ hoàng……!”
“Tiểu Từ……”
Một bên là thiếu niên mĩ mạo đẹp như tranh từ đại môn nhẹ nhàng bước tới, một bên là một người trung niên anh tuấn tiêu sái lúc nào cũng vướng víu chính vụ, nổi bật trong một gian phòng rộng lớn đầy ngập ánh mặt trời.
Chạy vội qua, trong mắt ngập nước, trên mặt là nụ cười vô cùng xán lạn!
Năm thước……
Ba thước ~
Một thước……
Ba mươi đề – xi – mét ~
Ba mươi xăng – ti – mét……
Phụ hoàng thân yêu a, chúng ta sắp gắt gao ôm nhau, ta thề sẽ mãi mãi không rời xa ngươi!
“Phụ hoàng……” Thật sự là một thanh âm đáng yêu a, có chút kích động lại thêm phần ai oán, trong niềm vui sướng lại hòa lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/178679/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.