Tình, là thứ gì?
Là đồ vật? Là dục vọng? Hay là cái gì?
Tình bạn, tình thân, tình yêu lại là cái gì?
Là cái gì?
Đó hẳn là một ván bài đi, một ván bài vĩnh viễn không thể nhìn thấy kết cục, mà con người sa vào trong ván bài ấy lại là những dân nghiện cờ bạc mãi mãi điên cuồng!
Thắng thua chỉ trong chốt lát!
Thế nhưng, số tiền đặt cược lại quyết định sự thắng thua lớn nhỏ của ván bài!
Ngày đó, thế giới đều tiến nhập bóng tối, không trung màu đen, mặt đất màu đen, dòng sông màu đen, màu đen tựa hồ đã tuyên cáo sự thống trị của nó ở nơi này ~
Ba nam nhân sau một năm bôn ba, liền tiến nhập giấc ngủ nặng nề ~
Trong cơn mộng mị ngập đầy bóng tối có người đang tới gần, tới gần thân thể của bọn họ, tới gần linh hồn của bọn họ ~
“Ta là Lâm Mộng Vong, cũng chính là Mạnh Bà mà người nhân gian các ngươi hay gọi. Các ngươi có thể không biết ta, thế nhưng, các ngươi hẳn là biết Huệ Thành Thiên ~!”
Thanh âm thản nhiên, cho dù rất nhẹ, thế nhưng vẫn vô cùng rõ ràng!
“Hắn không chết, nhưng linh hồn hắn lại bị rất nhiều yêu hận tình cừu phong tỏa, để mở ra cần phải có chìa khóa, thế nhưng những mảnh chìa khóa ấy lại nằm trên người các ngươi ~!”
Không ai trả lời, bởi vì Mộng Vong không cần câu trả lời của bọn họ, chỉ cần bọn họ lắng nghe!
Không gian vẫn tối đen, bóng tối ấy tràn ngập thê lương và bi ai, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/1574986/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.