Những người khác cũng bắt đầu đổ ra đường, Kỷ Tán Cẩm rất thuận lợi mà hòa nhập vào đám người, không nhanh không chậm mà đi. Từ phía đối diện đi ra một nhóm ba người, đều là giống đực. Đại khái bọn họ nói chuyện khá to nên nàng không khỏi nhìn nhiều một chút.
" Này, tiểu tử đó còn chưa ló mặt ra khỏi cửa sao?" Một người trong đó hỏi.
" Nghe nói còn bệnh nặng chưa khỏe"
" Ha, cứ đà này cậu ta sẽ bị chuyển đi thôi". Hắn nói xong thì cười rộ lên.
Quả nhiên, mặc kệ là ở thế giới nào, loại người này vẫn luôn tồn tại cũng tồn tại.
Kỷ Tán Cẩm muốn lơ đi lại phát hiện có ánh mắt đặt lên mình. Là người đi đầu trong nhóm người đó. Nàng không dừng lại mà tiếp tục đi, ý đồ dùng lẩn sau những người khác che dấu đi cảm giác tồn tại.
" Này, người kia, đứng lại đã "
Trong lòng giật mình.Bị phát hiện rồi sao? Không đúng, nàng không nhìn thẳng vào bọn họ mà.
Vì hắn nói quá to, bộ dạng cũng không dễ chọc, đã có người bắt đầu quay lại nhìn nàng. Mấy người đi bên cạnh lo rằng sẽ dính phải ẩu đả lại càng tránh xa. Kỷ Tán Cẩm trong nhất thời cảm giác như rất nhiều con mắt đang đổ dồn về phía này. Mà đây là nàng kiêng kị nhất.
Chỉ đành dừng lại bước chân, miễn cưỡng quay đầu lại. Dù sao cũng không thể biểu hiện bất thường. Nàng hỏi:" Có chuyện gì sao?"
Người kia trong giây lát đã đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khieu-khich-toan-thu-the/3323751/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.