Kỷ Tán Cẩm vẫn là tìm được hai gốc thảo dược cuối cùng.
Lúc Sử Khuynh chỉ cho nàng, nàng mới thấy được, hai thảo dược này so với các loài khác trong sơn động, số lượng ít hơn nhiều. Nàng không khỏi do dự lên, nếu là quá quý, Kỷ Tán Cẩm không muốn nhận lấy.
"Không có việc gì, ở Vạn thú thành còn rất nhiều"
Sử Khuynh đã nói như vậy. Khi đó nàng mới yên tâm nhận lấy.
Kỷ Tán Cẩm vừa về sơn động, bày ra trước mặt hoàn chỉnh bảy vị thảo dược. Nàng cẩn thận đong đếm lại các thành phần, mới chậm rãi đem đi điều chế.
Nàng thực ra cũng không có vội vàng muốn chữa mắt đến vậy. Kỷ Tán Cẩm suy nghĩ rất bình đạm, không sớm hay muốn nàng chữa khỏi, hơn nữa trừ việc băng lại đôi mắt có cảm giác bí bách, không có nhiều bất tiện lắm. Nhưng Na Tư thì hoàn toàn khác, hắn biểu lộ vui mừng rất trực tiếp, cũng có nhiều lo lắng.
Nàng làm thực chậm, đôi lúc nhìn thấy Na Tư một khi mắt nàng còn chưa nhìn thấy, hắn còn tiếp tục ở trong trạng thái kì lạ như vậy, nàng đành đẩy nhanh tốc độ đem thuốc điều chế tới.
"Cẩm nhi, thứ này đắp lên mắt sẽ không bị sao chứ?"Na Tư nhìn hỗn hợp đen quánh trong bát, có chút luống cuống không biết phải làm gì.
"Đúng rồi, chỉ cần lấy băng vải bó lên nữa thôi"
Sử Khuynh biết cũng theo lại đây. Hắn đảo muốn biết xem giống cái này có thể làm được như nàng nói hay không.
Na Tư thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khieu-khich-toan-thu-the/2814305/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.