Tất cả đều nhao nhao lên tiếng.
“ Điện hạ, điện ha người không được đi..”
” Điện hạ xin người bảo trọng long thể...”
” Điện hạ....”
Lạc Thiên Hàn thấy tức giận, hắn ngồi dậy nhưng lại choáng váng đầu óc không thể gượng đứng lên được, trong lòng hắn như lửa đốt mỗi giây mỗi phút nhưng bây giờ thật sự hắn không thể đứng dậy được. Cảm giác lo sợ xen lẫn bất lực bao trùm lấy hắn.
Hai canh giờ sao một thị vệ canh giác phía bên ngoài khách trạm vội vã chạy vào trong phòng thông báo.
“ Bẩm báo..... Tử Minh đại nhân đã trở về”
Tiêu Vân vui mừng đi ra vừa kịp lúc nhìn thấy phía dưới sân Tử Minh đang nhảy xuống khỏi ngựa của hắn. Tay cầm viên ngọc Tử Minh vội vã chạy lên lầu tìm đại phu, nhóm Tử Quân thì nghỉ ngơi dưới lầu, tất cả đều bị thương tuy là không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng cần được đại phu xem qua. Tử Quân ngồi đấy mắt nhìn đăm đăm ra ngoài hắn muốn chủ tử nhanh chóng tỉnh lại để còn thỉnh cầu ngài ấy cho mình đi tìm Yên Nhiên. Tử Quân tin Yên Nhiên vẫn còn sống, cô ấy rất giỏi, hắn cũng không dám nghĩ đến kết cục còn lại.
Đại phu thấy Tử Minh thật sự lấy được ngọc đen trở về thì vui mừng khôn xiết, ông ta nhanh chóng bắt tay vào điều chế thuốc giải, thật ra chỉ cần nghiền mịn viên ngọc thành bột sao đó pha với nước là được. Bởi vì vốn dĩ bản thân viên ngọc đã là nguyên liệu thần kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-hua-se-tim-chang/2877174/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.