Chương 8
"Thành phần của loại sương mù này hoàn toàn vượt quá nhận thức của con người, dù là ánh sáng, âm thanh, sóng điện từ hay các phương tiện thăm dò khác, đều không thể xuyên qua loại sương mù này, không ai biết rằng đằng sau lớp sương mù này, những quốc gia khác đã bị nuốt chửng từ hàng trăm năm trước, liệu có còn tồn tại hay không..."
"Theo các chuyên gia phỏng đoán, khả năng họ sống sót trong sương mù là cực kỳ thấp, bởi vì loại sương mù này dù hít vào phổi hay tiếp xúc với bề mặt da... đều gây tử vong!'"“Trong một trăm năm qua, nước ta đã cử vô số đội thám hiểm được trang bị đầy đủ vào sương mù nhưng không một ai trở về.
"Năm mươi năm trước, vệ tinh đầu tiên của nước ta đã phóng thành công, từ hình ảnh truyền về từ không gian, có thể thấy toàn bộ Trái Đất đã trở thành màu xám trắng, chỉ còn lại một vùng đất sạch là Đại Hạ."
"Đại Hạ bây giờ giống như một hòn đảo cô đơn trên hành tinh này, còn chúng ta... có lẽ là những người sống sót cuối cùng trên hành tinh này."
"Vì vậy, ngày sương mù xuất hiện, tức là ngày 9 tháng 3 hàng năm, được gọi là
'Ngày sống sót”. Trăng sao thưa thớt. Tiếng chuông báo hết tiết tự học vang lên, từng nhóm học sinh đi ra khỏi lớp học, vừa nói cười vừa đi trong màn đêm, sau một ngày vất vả, có lẽ đây là lúc họ
thư giãn nhất.
Không bài tập, không giáo viên, bên cạnh có hai ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-hoc-tram-than-o-benh-vien-tam-than/3689886/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.