Hơn hai canh giờ sau khi Y Lam rời đi cùng Nam Cung Ngọc, Mạc Kỳ Tuyên rốt cuộc cũng trở về. Ba ngày liền ở trong cung thảo luận về kế hoạch chinh phạt Bắc Lỗ quốc, cơ thể và tinh thần hắn đã mệt mỏi rã rời. Nhưng chỉ cần nghĩ đến bóng dáng xinh đẹp kia đang ở trong phủ đợi mình là bao nhiêu mệt mỏi đều nhất nhất tan biến.
- Chủ tử, người không cần phải gấp gáp như thế đâu. Giờ này Y Lam cô nương chắc đã nghỉ ngơi rồi. – Vệ Minh đứng bên cạnh trông thấy thần thái của Mạc Kỳ Tuyên không nhịn nổi trêu chọc, ám vệ trong bóng tối cũng cất tiếng cười khúc khích. Mạc Kỳ Tuyên nghe được mặt có chút đỏ lên, thẹn quá hóa giận trừng mắt uy hiếp:
-Đừng nhiều lời, mau đi đi cho ta. Kẻ nào đi chậm nhất thì tự giác bước vào Luyện Ngục Lộ năm ngày.
Lời vừa dứt, hắn liền phi thân mà đi thẳng. Vệ Minh và các ám vệ không khỏi cười khổ, vội vàng đuổi theo. Mặc dù trêu chọc chủ tử đúng là rất vui, nhưng nếu vì vậy mà phải đi vào Luyện Ngục Lộ năm ngày thì thật không đáng a.
Lấy tốc độ của Mạc Kỳ Tuyên tự nhiên rất nhanh có thể trở về Chiến vương phủ, nhưng khi vừa về đến nơi thì trông thấy Vương quản gia run rẩy quỳ trước cửa. Vương quản gia quỳ ở đây chính là kế sách của Triệu Nhan, trước tiên hướng Vương gia cáo trạng, vu oan cho nữ nhân kia, khiến cho Vương gia chán ghét nàng ta. Như vậy nàng có thể tranh thủ đến an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-hoang-da-de/18091/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.