“Khi mới bị giam, ta từng tuyệt thực để chứng minh trong sạch, cuối cùng chỉ đổi lấy cực hình càng thêm tàn khốc.”
“Ta từng tìm cách mua chuộc ngục tốt để truyền tin, nhưng bọn họ bị giám sát quá chặt, nguy cơ quá lớn.”
“Về sau, ta phát hiện bức tường đá này không phải hoàn toàn vững chãi, liền lén giấu một mảnh xương vụn, ngày đêm mài giũa. Dù chỉ có thể khiến một viên gạch lung lay — nhưng cũng có thể lưu lại chút chứng cứ.”
Ta chợt nhớ ra âm thanh mài cọ dai dẳng kia — thì ra là hắn đang cố khắc lên tường đá một bức huyết thư, ghi lại nỗi oan của mình.
Ba ngày trước khi hành hình, ngục tốt cố ý làm khó dễ, suốt ngày không cho lấy một giọt nước.
Môi ta khô nứt đến chảy máu, ý thức mơ hồ chập chờn.
Nửa đêm, từ phòng giam bên cạnh vang lên tiếng ho dữ dội hơn, kèm theo tiếng dịch chuyển thân thể.
Ngay sau đó, từ khe đá dưới chân tường lại rỉ sang một ít nước trong — ít hơn lần trước, chậm hơn, mong manh như sắp đứt đoạn.
Trong làn nước ấy còn phảng phất mùi m.á.u nhàn nhạt.
“Triệu mỗ bất tài… chỉ có thể làm đến vậy thôi.”
Giọng hắn so với thường ngày càng khàn đặc, hơi thở yếu ớt.
Về sau ta mới biết, từ lời mắng mỏ của ngục tốt, rằng để đổi lấy chút nước ấy, hắn đã kéo lê thân thể đầy thương tích, quỳ suốt cả đêm — mới có được nửa bát.
Đêm cuối cùng, gió lạnh thấu xương.
Ta ôm gối, nhìn vào vệt sáng yếu ớt trên cao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-phu-quan-thay-doi-dung-mao/4802671/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.