- Ai da , lại mù mắt rồi. Thế mà không nghĩ tới chấm bi trong cổ tích là có thật.
Văn Trung day day khóe mắt , khẽ lẩm bẩm.
Tên này sau khi phát hiện được năng lực mới lạ của mình liền vội vã chạy qua khu thể dục gần nhà , sau đó tập trung thử nghiệm thêm về toàn bộ tác dụng của thứ năng lực thú vị này .
Hiện là giờ tan tầm, không khí khá dễ chịu, nhiều người vừa đi làm về tranh thủ trời chưa tối hẳn liền đến đây chạy bộ , chơi thể thao hay tham gia một số bài tập nhẹ nhàng sau ngày dài mệt mỏi, hơn nữa cũng không thiếu trẻ con , học sinh đến vui chơi đùa nghịch ở xung quanh.
Vậy nên nơi này trở nên khá đông đúc và nhộn nhịp.
Tất nhiên, Văn Trung đến đây cũng không phải để thử nghiệm nhìn xuyên qua một đám có cả từ cụ già đến trẻ nhỏ này, hắn là muốn chọn quang cảnh thoáng đãng nơi đây để kiểm tra giới hạn tầm nhìn của mình.
Chỉnh xác hơn là khả năng nhìn rõ một vật ở khoảng cách xa.
Bởi theo nghiên cứu, do Trái đất hình cầu nên mắt người chỉ có thể nhìn tối đa 5km vì gặp phải đường chân trời.
Hắn không thể xác định mình có thể nhìn tới bao xa và cũng không muốn xác định, vì người bình thường cũng thể nhìn thấy mặt trăng cách khoảng 384 nghìn km so và mặt trời khoảng 149,6 triệu km, chưa kể tới vô số ngôi sao khác....
Hiển nhiên, đây là do chúng quá lớn, nhưng dẫu vậy thì việc nhìn thấy một vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/187975/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.