- Là nơi này sao?
- Thật không nghĩ đến lại có một nơi như vậy. Hoàn cảnh chỗ này thực tốt và kín đáo!
- Đúng vậy, nơi đây còn cách xa khá nhiều so với vị trí chúng ta dự tính. Nếu không phải dựa vào một vài dấu vết cuối cùng tiếp tục tìm kiếm nhiều ngày, cộng thêm đôi chút vận may, chắc chưa hẳn đã có thể thể tìm ra nơi này.
Vài bóng người ấp nấp gần sơn cốc thấp giọng trò chuyện.
- Mau nhìn!
Một người trong đó chợt sửng sốt chỉ về một hướng.
- Hả?
Những người khác nhìn lại liền hơi ngây ngốc, đặc biệt là kẻ giống như cầm đầu trong bọn chúng nhìn qua đôi mắt lại càng thêm phát sáng.
...
- Kì quái? Chẳng lẽ bọn hắn lại từ bỏ rồi sao?
Văn Trung đứng ở một góc vắng vẻ trong thành, trong mắt chớp động ánh sáng huyền ảo, liên tục đảo qua mọi hướng.
Bình thường, hắn sẽ luôn chờ đợi gã trung niên ẩn nấp đi ra giao chiến vào thời điểm này,mặc dù đôi lúc có thêm vài kẻ không đáng nhắc tới khác tiến đến vây ép,cản trở, nhưng hắn cũng không quá bận tậm. Mỗi lần Văn Trung có ý dùng đám người đó làm đối tượng luyện tập, hắn đều dám chắc dù chịu thiệt thòi cũng có thể dễ dàng rời đi, Bởi lẽ dù sao năng lực dịch chuyển cũng không phải để không.
Tuy nhiên, hôm nay hắn lại không hề bắt gặp một người nào, thậm chí kiếm tra một hồi cũng không tìm thấy bất cứ ai ẩn nấp gần đó.
" Cũng có khả năng bọn họ nhiều lần ra sức đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472149/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.