Nhìn rõ ràng bộ dạng của hắn, ánh mắt Tiểu Long Nữ không khỏi có chút hoảng hốt và lo lắng.
- Ta không sao!
Văn Trung thấy được biểu hiện của nàng, trong lòng có chút ấm áp, vui vẻ. Hắn tiến bên cạnh nàng nói :
- Đã để nàng đợi lâu.
Chưa dứt lời hắn đã ôm lên Tiểu Long Nữ, chậm rãi đưa nàng tiến đến gần hồ nước.
Mỗi lần chứng kiến nàng ngồi lặng yên ở một góc như vậy, hắn đều không nhịn được trước tiên phải đưa nàng đi ra bên ngoài, rời bỏ chốn u tối kia.
Đến gần bờ hồ, để nàng ngồi một bên đem hai chân thả xuống dòng nước. Hắn nói :
- Ta qua bên kia luyện công một lát !
Tiểu Long Nữ đương nhiên biết được luyện công trong lời hắn thực tế là đi chữa trị vết thương, ánh mắt có chút quan tâm nhìn qua, lập tức ra hiệu đồng ý với hắn.
Văn Trung đi đến một bên gần đó ngồi xuống. Hắn nhanh chóng kéo mở phần vai áo, nhìn thấy rõ ràng vết thương trên vai, lại khẽ cảm thán :
- Vết thương cũng khá sâu a !
Tất nhiên " khá sâu " ở đây cũng chỉ là nhìn nhận của riêng hắn mà thôi, nếu để người áo đen nghe được không biết sẽ có biểu hiện đặc sắc gì.
Hắn cũng không ngồi vận công mà thầm liên hệ chiếc vòng, sử dụng năng lực của nó để nhanh chóng chữa trị .
" Ngươi không phải nói, người sở hữu có thể lập tức chữa trị mà không có nhiều tổn hao năng lượng sao ? "
Nhưng qua một hồi vết thương mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472138/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.