Văn Trung không để ý đến nó mà quay sang nói với Tiểu Long Nữ:
- Chúng ta rời đi trước, tránh cho động tĩnh lúc nãy mời gọi mấy kẻ không tốt đẹp tiến đến !
Người không tốt đẹp ở đây, đương nhiên là Doãn Chí Bình và đồng bọn.
Lúc trước hắn cũng không có thời gian giải quyết triệt để tên này, không dám chắc gã có dám quay lại hay không, nhưng dù sao lúc đó cũng định là sẽ rời đi, nên hắn cũng không để ý nhiều.
Hiện giờ tốt nhất vẫn nên chắc chắn mọi việc thì hơn, dù sao hắn có thể thông qua chiếc vòng mà đi ngược thời gian nhưng cũng không thể tùy tiện trở lại thời gian mình từng xuất hiện, bởi trong đó có hậu quả do việc xung đột thời không mà chỉ chiếc vòng mới rõ ràng nhất.
Cú ngã vừa rồi mặc dù rất đau nhưng cũng không gây tổn thương quá nghiêm trọng với hắn, chủ yếu hắn rớt xuống cũng vì năng lượng tiêu hao sạch sẽ, ngay cả năng lực đàn hồi là năng lực đặc thù cũng vì thế mà không thể duy trì, giúp hắn chống đỡ giảm bớt lực tác động và đau đớn do va chạm mang lại.
Việc tiếp đất hoàn toàn do cơ thể của hắn của hắn trực tiếp gánh chịu, trong tình trạng trọng lực cũng không bị suy giảm. Vậy nên dù cơ thể mạnh mẽ nên không bị tổn thương quá, lớn nhưng cảm giác đau đớn, ê ẩm vẫn là nguyên vẹn.
Hắn gượng dậy tiến đến đem Tiểu Long Nữ ôm lên, tiếp tục chạy về phương hướng lúc trước.
Thời điểm được Văn Trung bế lên, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472128/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.