Tại một nơi đó, hai bóng người ẩn hiện giữa một mảnh rừng có phần tăm tối.
Nơi này, không có một chút ánh sáng đèn điện chiếu đến, đêm khuya tựa như một mảnh âm u, mờ mịt nhưng lại khiến cho cảnh vật hiện lên cực kỳ tươi đẹp, huyền ảo dưới ánh trăng thoang thoảng chiếu rọi.
Nếu nhìn bao quát có thể thấy được tại đây non xanh nước biếc, tràn ngập hơi thở thiên nhiên vô cùng dễ chịu.
Xung quanh nơi hai bóng người đang ngồi lại có thêm vô số mùi hương hoa cỏ thơm ngát nhẹ nhàng du đãng trong làn sương đêm huyền diệu.
Ngay lúc này, một trong hai người chợt khẽ rung động, đôi mắt đang khép hờ bỗng mở ra.
Mà người này không ai khác chính là Văn Trung vừa xuyên tới.
Cảnh vật xung quanh dưới ánh trăng chiếu rọi dù không đến mức quá mờ mịt nhưng do đột ngột xuất hiện nên hắn cũng chưa kịp thích nghi với bóng tối hiện tại, hai con ngươi theo bản năng tự động lưu chuyển ánh sáng lam cùng vàng rất mờ ảo, sau đó nhanh chóng biến mất.
Mọi thứ xung quanh liền rõ ràng hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, ngay khi con ngươi trong suốt, sáng tỏ của hắn vừa khẽ đảo quanh bỗng lập tức trợn tròn lên.
Bởi lẽ ngay trước mắt hắn là một thiếu nữ xinh đẹp đến tuyệt trần.
Ngoại trừ mái tóc đen, toàn thân nàng trắng như tuyết, khuôn mặt tú mỹ tuyệt vời, làn da trắng mịn có đôi chút trắng xanh, thiếu đi màu hồng nhưng cũng không thể vơi đi nét thanh lệ tú nhã, siêu phàm thoát tục của nàng.
Ngược lại ,"khuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472120/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.