Hắn nheo mắt, nhìn bóng dáng yểu điệu đang dần xa khuất, bàn tay vận lực, vỗ vào thân cây khô bên cạnh.
Trong không trung vang lên tiếng gãy đứt trầm thấp, lúc đó lại không có bất kỳ dị động nào.
Đợi đến khi tiêu đội khởi hành chậm rãi... Lấy cây khô này làm trung tâm, cây cối trong vòng mười bước, đều kèm theo cành lá bay tán loạn, đổ rạp về cùng một hướng không người qua lại, khiến mọi người kinh ngạc thốt lên.
A Yến ngồi trên xe ngựa, nhìn từ xa thấy cảnh tượng bụi bay mù mịt, vỗ ngực, sợ hãi đến ngây người, "Trời ơi, sao tự nhiên lại có động tĩnh lớn như vậy? Chẳng lẽ sắp động đất?"
Từ Ôn Vân thấy đó chính là nơi hai người vừa ở, đoán chừng động tĩnh này là do Lục Dực gây ra, nàng mím môi, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, nhìn về phía nam nhân cưỡi hắc mã phía trước, ánh mắt rơi vào đôi giày đen thêu hoa văn mây lành.
Trong lòng nàng bỗng có chút không chắc chắn.
"... Chậc... Có phải ta không nên tặng giày cho Cừu Đống không? Ta nên tặng bảo hộ tay bảo hộ tim cái gì đó mới đúng, huống chi còn tặng giày trước mặt Lục Dực nữa, như vậy sẽ làm cho ta trông rất vô tình, rất quá đáng sao?"
Nghe vậy, A Yến nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giau-hoang-thuong-mot-dua-con/3726321/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.