...Cũng không biết phu nhân vì ai mà thức đêm làm giày, mới vất vả đến nông nỗi này, bây giờ thì hay rồi, giày thì đã mang vào, người ta thì mặc kệ."
Lần đầu tiên.
Trong một ngày, bị trách móc hai lần.
Lục Dực thật sự rất muốn nói, đôi giày này không phải do hắn yêu cầu.
Thắp nến thức đêm cũng được, thức trắng cả đêm cũng được, cũng không phải do hắn muốn, cho nên sự chỉ trích của nha hoàn này, tất cả đều là vu oan giá hoạ.
...Nhưng ai bảo hắn lại mang nó vào chân chứ?
Tất cả dường như không thể tách rời khỏi hắn nữa.
Chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó chiều.
Lục Dực quyết định không chống cự nữa.
"Thôi được, vào thành."
Một tiếng huýt sáo, con tuấn mã màu đen tên Việt Ảnh từ trong rừng phi ra.
Lục Dực nhẹ nhàng nhảy lên lưng ngựa, nắm chặt dây cương, điều khiển nó chậm rãi đến bên cạnh Từ Ôn Vân, khom người xuống, vươn tay ra, bàn tay mạnh mẽ mở ra...
Vì chuyện hiểu lầm vừa rồi, Từ Ôn Vân vẫn còn hơi ngại ngùng.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giau-hoang-thuong-mot-dua-con/3724999/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.