Lý Bỉnh Trân nhướng mày, giọng điệu bình thản mang theo sự thích thú và chất vấn:
"... Vậy ý phu nhân là, đang lấy danh nghĩa bảo vệ tính mạng. Thực hiện hành vi theo dõi, giám sát?"
Tôi hoàn toàn không ngờ tới, lại khiến hắn sinh ra nghi ngờ như vậy.
Nhìn từ những hành động trước đó, người này rất cảnh giác, nếu tôi thật sự không biết điều mà chọc hắn ta kiêng dè, thì đừng nói gì đến việc mượn giống sinh con, e rằng ngay cả mạng sống cũng khó giữ!
"Ta nào dám có ý đồ xấu xa như vậy? Huống hồ cho dù ta có gan đi chăng nữa, thì cũng không có bản lĩnh đó. Tráng sĩ vừa rồi cũng thấy đấy, ta không biết võ công, đầu óc lại chậm chạp, ngài chỉ cần lách người một cái là ta suýt nữa ngã xuống cầu thang... Chẳng phải tự rước họa vào thân sao? Sao có thể làm ra chuyện theo dõi giám sát được... Khụ khụ khụ..."
Tôi vội vàng giải thích, lời nói nhanh chóng và dồn dập, nhất thời nghẹn lời, ôm n.g.ự.c ho khan. A Yến thấy vậy, vội vàng vuốt ve lưng tôi, đầy vẻ xót xa.
"Phu nhân nói chậm thôi, người vốn đã yếu ớt, lại thức trắng đêm vá giày, đầu ngón tay không biết bị kim đ.â.m bao nhiêu lần, vốn đã hao tâm tổn sức, mệt mỏi rã rời, sáng sớm thế này mà lại bị nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giau-hoang-thuong-mot-dua-con/3724990/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.