Nhưng hiện nay thế đạo không được thái bình, người ra ngoài đều có lòng đề phòng rất cao, gặp nhau ngẫu nhiên như vậy, ai lại cam tâm tình nguyện cùng nàng đi đến kinh thành xa xôi ngàn dặm chứ?
Từ Ôn Vân âm thầm suy tính một hồi, trong đầu lóe lên một tia sáng.
Ai nói không có?
Có chứ.
"Tiêu sư.
Chúng ta đến tiêu cục đăng ký một chuyến tiêu xa, để người ta hộ tống chúng ta đến kinh thành. Còn về cha đứa trẻ, thì tìm trong số những tiêu sư đi cùng."
A Yến nghe vậy cũng ngẩn người, dường như nhìn thấy hy vọng, lập tức giơ tay lau nước mắt, lại suy nghĩ kỹ càng.
"Con đường này quả thực khả thi!
Nghề tiêu sư không phải ai cũng làm được, trước hết thân thể phải cường tráng, nếu không chịu không nổi gió sương mưa tuyết dọc đường. Thứ hai, người cũng phải lanh lợi, phải biết khi gặp thời tiết xấu hoặc địa hình phức tạp thì phải ứng phó như thế nào. Hơn nữa, đi khắp nam bắc nên kiến thức cũng rộng rãi, phần lớn thân thủ cũng không tệ... Những kẻ bất hảo bên ngoài kia, chắc chắn không đáng tin cậy bằng tiêu sư."
Đã không còn đường lui, chỉ có thể liều mình tiến lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giau-hoang-thuong-mot-dua-con/3724973/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.